James Longstreet

James Longstreet
James Longstreet
Biệt danhOld Pete
Sinh8 tháng 1 năm 1821
Quận Edgefield, Nam Carolina
Mất2 tháng 1, 1904(1904-01-02) (82 tuổi)
Gainesville, Georgia
ThuộcQuân đội Hoa Kỳ
Liên minh miền Nam
Năm tại ngũ1842 - 1861 (USA), 1861 - 1865 (CSA)
Quân hàmThiếu tướng
Chỉ huyQuân đoàn 1 Binh đoàn Bắc Virginia
Tham chiếnChiến tranh Hoa Kỳ-Mexico
Nội chiến Hoa Kỳ
Công việc khácHải quan New Orleans, Đại sứ Hoa Kỳ tại Đế quốc Ottoman, Chính ủy đường Tàu hỏa

James Longstreet (8 tháng 1 năm 1821 – 2 tháng 1 năm 1904) là một tướng xuất sắc của quân đội Liên minh miền Nam, dưới chỉ huy của tướng Robert E. Lee (tướng Lee thường gọi ông với biệt hiệu "Ngựa chiến Già"). Longstreet chỉ huy các đơn vị lữ đoàn thuộc Binh đoàn Bắc Virginia trên Mặt trận miền Đông. Ông cũng tham gia Mặt trận miền Tây dưới chỉ huy của tướng Braxton Bragg (Binh đoàn Tennessee). Sử gia Jeffry D. Wert cho rằng Longstreet là tướng chỉ huy cấp lữ đoàn tài giỏi nhất trong tất cả các tướng lãnh hai bên Nội chiến Hoa Kỳ.[1]

Longstreet lập chiến công trong nhiều trận chiến, trận Bull Run thứ nhì, trận Fredericksburg, trận Chickamauga. Ông cũng chứng tỏ khả năng quân sự của mình trong Chuỗi trận Bảy ngày, trận Antietam. Ông bị thương nặng trong trận Wilderness. Khi quân miền Nam lâm vào thế thua, Longstreet tự chỉ huy quân của mình tại Knoxville, Tennessee nhưng bị thua thê thảm.

Trong trận Gettysburg Longstreet không tán thành chiến thuật của trướng Lee và miễn cưỡng chỉ huy quân bộ miền Nam trong cuộc tập kích quân miền Bắc và bị thua nặng nề.

Sau cuộc nội chiến Longstreet làm ngoại giao và hành chính cho chính phủ Hoa Kỳ.

Nhiều người thuộc miền Nam Hoa Kỳ căm ghét ông vì thấy ông là tướng miền nam duy nhất trở thành scalawag [2]: ông đổi lập trường chính trị, theo Đảng Cộng hòa, đi lại mật thiết với đối phương thời chiến là tổng thống Ulysses S. Grant; và những lời ông chỉ trích tướng Robert E. Lee trong sách hồi ký của mình. Nhiều học giả còn đổ tội cho ông là nguyên nhân chính làm Liên minh miền Nam bị thua trận Gettysburg và do đó thua cả cuộc chiến.

Chú thích

  1. ^ Wert, p. 405.
  2. ^ Scalawagtiếng lóng miệt thị những người da trắng miền nam sau nội chiến Hoa Kỳ trở cờ theo đường hướng chính trị của miền Bắc, theo Đảng Cộng hòa tại miền Nam trong thời Phục hồi hậu chiến.

Tham khảo

  • Connelly, Thomas L., and Barbara L. Bellows, God and General Longstreet: The Lost Cause and the Southern Mind, Louisiana State University Press, 1982, ISBN 0-8071-1020-5.
  • Freeman, Douglas S., Lee's Lieutenants: A Study in Command (3 volumes), Scribners, 1946, ISBN 0-684-85979-3.
  • Freeman, Douglas S., R. E. Lee, A Biography (4 volumes), Scribners, 1934.
  • Piston, William G., Lee's Tarnished Lieutenant: James Longstreet and His Place in Southern History, University of Georgia Press, 1990, ISBN 0-8203-0907-9.

Liên kết ngoài

  • The Longstreet Chronicles
  • The Longstreet Society
  • Military biography of James Longstreet Lưu trữ 2008-03-05 tại Wayback Machine from the Cullum biographies
  • Original Document: James Longstreet's Signature on The Confederate Surrender at Appomattox, Virginia 10 tháng 4 năm 1865
  • James Longstreet: Robert E. Lee's Most Valuable Soldier article by Jeffry D. Wert
Flag of Hoa KỳSoldier icon Bài viết tiểu sử liên quan đến quân nhân Hoa Kỳ này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.
  • x
  • t
  • s